CHƯƠNG 3: PHẦN THỰC HÀNH NGHỆ THUẬT VIẾT THƯ PHÁP VIỆT (3.1 THƯ CỤ)


Chương 3: PHẦN THỰC HÀNH NGHỆ THUẬT VIẾT THƯ PHÁP VIỆT
3.1 Thư cụ: là những dụng cụ được dùng trong việc thực hành và sáng tác nghệ thuật thư pháp, trong giới thư pháp người ta thường gọi chung là “văn  phòng tứ bảo” nhằm giới thiệu các dụng cụ đặc trưng cho loại hình nghệ thuật này. Sau đây là những dụng cụ đặc trưng với các định nghĩa, khái niệm và công dụng của chúng.
BÚT (Dụng cụ viết Thư Pháp)
Định nghĩa: Bút là dụng cụ sáng tạo trực tiếp con chữ trong Thư Pháp chữ Việt.
Bút lông tàu là một trong những dụng cụ cổ điển đã thực hiện con chữ Thư Pháp Hán, Nhật, Hàn Quốc, Việt Nam và các nước có chung nguồn gốc văn tự chữ Hán từ rất lâu đời.
Hiện nay vật dụng viết thư pháp lại không giới hạn là cọ lông mà còn có thể là cọ bản đẹp vẽ tranh sơn dầu, bút lược, bút tre… nhằm phát huy hơn nữa tính ứng dụng và sáng tạo trong một tác phẩm thư pháp.

 
Cách bảo quản bút:
Làm bút ẩm là việc cần thiết trước khi viết chữ, không nên nhúng ngay bút vào mực để viết . Đầu tiên dùng nước sạch ngâm ẩm ngòi bút, sau đó nhấc bút ra, không nên ngâm lâu vì sẽ làm tan keo ở gốc ngòi bút . Sau đó treo ngược bút lên cho đến khi ngòi bút trở về trạng thái ban đầu, mất khoảng 10 phút . Phải treo bút ở nơi khô ráo, nếu dùng bút khô mà viết chữ ngay, lông bút sẽ kết dính lại với nhau, dễ đứt gấy, mất tính đàn hồi .
NGHIÊN MỰC (Dụng cụ đựng mực)
Định nghĩa: Nghiên mực là dụng cụ đựng mực với cấu trúc lõm dùng để đựng mực (ngày xưa dùng để mài mực thì mặt phẳng lõm hơi nhám mịn để dễ dàng mài mực tốt).
Ra đời từ rất lâu và do nhu cầu thẩm mỹ của tác giả dẫn đến những sáng tạo rất độc đáo cho nghiên mực. Từ những chiếc nghiên làm ngọc, bằng đá, bằng các loại gốm ,sứ,… đã phổ biến hơn nữa cách dùng nghiên dành cho thư pháp.
Nghiên mực là vật dụng khá tinh vi của giới Thư Pháp với các cấu trúc lõm khác nhau, nhưng với phong trào Thư Pháp hiện đại dần thay thế nghiên mực bằng các dụng cụ khác có khả năng đựng mực như chén mực, ly mực, dĩa mực...

 
GIẤY THƯ PHÁP(Vật liệu trình bày)
Định nghĩa: Giấy Thư Pháp là các loại vật liệu dùng để trính bày một tác phẩm Thư Pháp chữ Việt.
Vật liệu trình bày con chữ từ xa xưa đã có rất nhiều như trên xương thú, đá, đồng, cây tre, cây gỗ,… nhưng với Thư pháp người ta đã giới hạn một số loại vật liệu được xem là truyền thống như giấy dó, giấy xuyến chỉ.
Thư Pháp hiện đại gần như không giới hạn ở vấn đề giấy dùng để viết Thư Pháp mà còn thể hiện trên nhiều chất liệu như: thủy tinh, sành, sứ, sơn mài, gỗ, giấy mỹ thuật, …


 
MỰC THƯ PHÁP(Chất liệu hổ trợ)
Định nghĩa: Mực là loại chất lỏng dùng để thể hiện con chữ trong Thư Pháp.
Thư Pháp Châu Âu (nghệ thuật viết chữ) vẫn mặn mà với mực dành riêng cho bút sắt cổ điển và trong sáng tác vẫn có những phụ hõa bằng nghệ thuật sắp đặt và tạo thị giác cho con chữ. Sự phong phú trong mỹ thuật giúp các tác phẩm thăng hoa hơn cả về kỹ thuật lẩn nghệ thuật trong từng tác phẩm.
Thư Pháp hiện nay  hầu như không nhất thiết phụ thuộc vào mực tàu mà còn nhiều loại chất liệu khác như màu nước, màu acrilit, sơn…để tạo thêm hiệu ứng khác nhau trên bề mặt vật liệu khác nhau.
Ngoài ra Thư Pháp chữ Việt hiện đại còn ứng dụng đến các loại cơ điện trong bút điện, lúc ấy mực không phụ thuộc vào hình thức mà chỉ là ý thức. Trong quá trình hình thành rất ngắn ngủi của bộ môn Thư Pháp chữ Việt dù rất nhiều cam go nhưng việc hình thành và sáng tạo tác phẩm vẫn không vì thế mà chậm tiến, đôi khi những sáng tạo mới trên con đường nghệ thuật thăng hoa con chữ giúp chúng ta lý giải vì sao tôi yêu thích cái lung linh trong từng con chữ Việt. Mực một phần giúp cho chúng ta cảm nhận cái khác biệt đó giữa truyền thống và hiện đại.
 

Biên soạn: DƯƠNG MINH HOÀNG 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét